Vợ chồng mình lấy nhau năm 2016, lúc đó tụi mình 26 tuổi, ai cũng khuyên bọn mình cưới xong đừng nên ngừa thai mà thả luôn đi, có con sớm cho khỏe, mình thấy..Ừ thì cũng hợp lý, sanh sớm con thông minh, mẹ khỏe nữa. Lúc đó, 2 vợ chồng đi khám sức khỏe tiền hôn nhân ai cũng khỏe, nghĩ đơn giản con sẽ đến lẹ thôi và việc mang thai dễ mà, cứ bình thường như đi chợ thôi… Nhưng không mọi người ơi! Mình vs chồng uống thuốc bổ thì đậu thai thật nhưng đến tuần thứ 6 thì ko thấy tim thai và ròi thai sinh hóa mình mất con. Lúc đó, mình với chồng buồn lắm, cảm thấy số phận thật ko công bằng và con không ở với mình được lâu. Từ thời điểm đó, niềm khát khao có con trong mình càng lớn, thay vì lúc trước quan niệm có sớm thì tốt, không có thì thoi, thì bây giờ gặp các mẹ có thai hay mẹ bồng em nhỏ là trong lòng mình lại dậy sóng, mình đã trốn vào góc và khóc 1 mình …Nhưng mình biết! cơ thể mình đã từng bị sảy thai ,sức khỏe lại ốm yếu nên việc mang thai càng khó khăn hơn nữa.
Mình lại gặp về vấn đề tâm lý sau khi sảy bé đầu, người thân thì cũng an ủi, nhưng có người không hiểu chuyện thì lại ác ý nói mình ko dưỡng thai kỹ, nên sảy, hoặc là họ không bít mình sảy thai thì lại nói mình ỷ còn trẻ, ham chơi, giữ dáng ko chịu có thai..nhưng đâu ai bít ng khao khát có con nhất là bản thân mình.
Vốn 2 vợ chồng cũng là người có ăn học đàng hoàng, cũng tốt nghiệp ĐH như ai, nhưng lúc trước nghĩ mang thai là chuyện dễ dàng nên không nghiên cứu kỹ, nay việc như thế mình cũng tự trách bản thân nhiều, ko chịu tìm hiểu về kiến thức mang thai, dinh dưỡng, các chế độ, bệnh tật hay thời kỳ tiền sản, mình lại là ng cố chấp, ko chấp nhận việc như vậy.
Và thế là mình đã tập trung, và tìm mua các sách chuyên về tiền sản, dinh dưỡng, chế độ như thế nào để trứng và tinh binh của chồng được khỏe mạnh, dinh dưỡng thai kì, tập thể thao thế nào để nâng cao sức khỏe. Từ 1ng cân nặng chỉ có 40kg gầy gò, mình nâng lên cần nặng chuẩn 45kg so với thể trạng, vì mình bíết người gầy sẽ khó có con do hormon sinh sản và hàm lượng chất béo tỷ lệ thuận vs nhau
Và thật may mắn, sau 8 tháng sảy thai mình đã mang bầu lại bé t2, lần này mình tự tin hơn, ko rụt rè lo sợ đủ thứ nữa, vì gàn như mình đã nắm hết các kiến thức về mang thai 10 tháng thai kì ròi. Mình bít mình sẽ cần bổ sung chất dinh dưỡng nào cho mỗi giai đoạn, bé sẽ phát triển ra sao, đến tháng nào sẽ cần làm các xét nghiệm nào, tập thể dục động tác nào tốt cho bé, hay siêu âm bs nói gì mình đều hiểu và tiếp thu hết.
Từ 1 mẹ bầu ngu ngơ không bít gì hết thì giờ đây mình trở nên tự tin hơn, vui vẻ hơn. Thời kỳ mang bầu của mình trải qua vô cùng nhẹ nhàng, vui vẻ và khỏe mạnh, con phát triển đầy đủ về cân nặng và trí não.
Và mình cũng nhận ra, tất cả cũng ko hẳn là số phận, là do ban đầu mình cũng ko nắm đủ kiến thức, dinh dưỡng để chuẩn bị cho việc con đến với mình và giữ con bên mình.
Mình cũng nhận ra xung quanh mình cũng có rất nhiều mẹ bầu như thế. Người thì giống mình mang thai vội vàng ròi không đủ kiến thức để giữ được con, người thì mang thai nhưng thời kì mang thai lại lo lắng trầm cảm, không biết cách cân bằng dinh dưỡng hay ăn uống thế nào để tốt cho cả con và mẹ. Hoặc là không cân bằng được giữa việc đi làm và mang thai để đảm bảo đủ sức khỏe cho cả 2 mẹ con.
Từ những việc đấy, làm mình có thêm động lực và thôi thúc mình để làm ra các bài chia sẽ 10 tháng thai kì như hôm nay.
Mình luôn hy vọng các mẹ bầu ở VN đều là các mẹ bầu thông thái nắm vững kiên thức mang thai, luôn cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ khỏe mạnh trong 10 tháng diệu kỳ, chứ không phải là tâm thái bất an lo lắng hay mệt mỏi. Là 1 bà mẹ xinh đẹp, sanh ra con cũng luôn tươi cười, vui vẻ xinh đẹp!